# quán cf
-
Tôi ưa chuộng những nơi như thế này, ko quá cầu kì lại cực kì đơn giản, dù không mở nhạc như nơi khác mà lại đủ âm thanh, thứ tiếng, tiếng của mọi loại xe qua lại, tiếng người rôm rả chia sẻ về cuộc đời họ, tiếng kêu leng keng của chìa khoá treo trước bụng của mấy doanh nhân, tiếng chân chạy ình ịch của những gã đang cố giảm cân và tiếng phì phèo điếu thuốc của cụ già với cái nhìn xa xăm… Âm thanh của cuộc sống.
Cây cối vừa đủ để nắng không chói vào mặt, bàn ghế vừa đủ cho mấy tay chơi chứng khoán đặt laptop nhìn chăm chăm vào biểu đồ thị trường. Lâu lâu lại phảng phất mùi nước hoa nồng nặc của những phụ nữ tuổi trung niên ở chung cư bên trái, mùi thịt nướng của xe bánh mì bà lão bên phải và mùi khói thuốc của chính tôi.
Mọi thứ đều diễn ra đồng thời, không dừng lại như một dòng chảy còn tôi thì lại thấy tĩnh lặng đến lạ kì, chỉ ngồi đó và quan sát nó xảy ra nhưng tôi cũng biết một lúc nào đó thì mình của thành một phần của dòng chảy đó, dòng chảy cuộc đời
-R