# lắc lư
-
Sẽ có những lúc mà đứng cũng thấy mỏi, ngồi cũng chẳng yên, nằm cũng thấy muộn phiền, mỗi cơ bắp thớ thịt trong người cũng như đang biểu tình chống đối không cho làm một hành động nào cả. Làm những việc mình thích không còn là lựa chọn nữa. Người mình yêu thương cũng bỗng nhiên thành người dưng.
Mọi thứ đều cảm thấy bất an. Mọi câu nói, mọi lời truyền cảm hứng cũng ko có tác động. Mọi thứ chuyển động như nó vẫn xảy ra nhưng lại không cảm thấy gì. Gió vẫn thổi vào mặt nhưng lại thấy nó như đi xuyên qua mình vậy. Thức ăn cứ như trôi xuống không đọng lại một tí dinh dưỡng hay mùi vị ngon ngọt của nó.
Mọi suy nghĩ đến cứ tan biến vào không gian trống trãi không để lại dấu vết gì là mình đã suy nghĩ. Cảnh quan xung quanh cứ như cạn kiệt sinh lực, chết dần chết yểu. Những bài nhạc hay chỉ là một tiếng động đến từ cánh cửa phòng bên cũng chẳng khiến lòng nao núng.
Mọi chuyện gần như đến bờ vực của sự vô nghĩa, thời gian cứ trôi một cách vô thức rồi tự hỏi mình đang trôi theo nó hay nó đang trôi qua mình. Đặt những câu hỏi không có đáp án, nói những câu vô thưởng vô phạt.
Tôi cá là ai cũng đã từng có cảm giác như vậy hoặc chí ít thì cũng một phần nào, có thể coi đó là dấu hiệu cho một chuyển biến gì đó, tôi cũng không biết nhưng tôi dám chắc một điều là cảm giác như vậy sẽ kết thúc bởi điều gì cũng vậy.
Rồi bạn sẽ cảm thấy vui vẻ hơn, cảnh quan sẽ sống động trở lại, sẽ cảm nhận được âm điệu bài ca đang ngân vang trong tâm trí, mọi việc sẽ có ý nghĩa hơn.
Quả lắc phải đung đưa qua lại thì đồng hồ mới tiếp tục hoạt động được giống như những lúc thăng trầm mới làm con người có thể phát triển.
Điều bạn có thể làm lúc bấy giờ là hãy cảm nhận nó, hấp thụ nó và dần nó sẽ chuyển hoá ở bên trong bạn, cũng đừng chạy khỏi nó bởi nó cũng chính là bạn, sẵn sàng chấp nhận mọi việc xảy ra vì điều đó sẽ khiến con người bạn mạnh mẽ hơn và cũng bởi vì điều đó sẽ còn tiếp tục và lần sau sẽ dễ dàng hơn lần trước.
-R