# khoảnh khắc
-
quay lại quán cf tôi thường lui tới thời sinh viên chợt nhận thấy hình ảnh cũ của tôi ngồi ở góc bàn quen thuộc đó cả hai đều gọi một loại thức uống, thứ cà phê vừa chua lại ngọt, ngụm một hơi và nhìn ra cơn mưa nặng trĩu của những ngày giá rét, bão bùng
và hai ánh mắt bắt gặp nhau, mỉm cười dường như đã hiểu ra một vài điều, được tôi luyện thêm một ít và thì thầm với nhau điều gì đó
tôi nói với tôi xưa kia hãy cứ tiếp tục tôi xưa kia cũng nói với tôi rằng hãy tin vào mình
và hình ảnh đó dần tan biến trong không gian tấp nập của quán, của tiếng hạt mưa đập vào mái hiên, của tiếng gió luồng qua kẽ hở góc tường và của một buổi chiều thổn thức
mọi thứ luôn hoạt động không dừng lại, cảnh quan thay đổi, con người đổi thay dù là theo hướng nào chăng nữa và chính tôi cũng thế bởi đời là vô thường, hết thạnh rồi suy có gì lạ đâu
“No man ever steps in the same river twice, for it’s not the same river and he’s not the same man” –Heraclitus
-R